Dung Cửu Tiêu nhướng mày: “Đi cầu thần bái Phật, phần lớn đều vì bản thân, không ngờ nơi này lại có người thành tâm vì thiên hạ. Tấm lòng này, khí phách này… quả thật không giống người thường.”
“em có đáp lại hắn không?” Dung Cửu Tiêu hỏi.
“Hồi cái rắm á.” Lạc Thanh Liên cười khà khà: “Khi đó em nghe thấy cũng chỉ là mấy lời vớ vẩn, có cái là lão vương bát truyền tới, có cái là em thổi gió nghe lén được. Người ta cầu em che chở, em thì lại chẳng biết che thế nào, nên quay về kể lại hết nguyện vọng của họ cho ma đầu. Ma đầu kiến thức rộng, em nghĩ hắn nhất định sẽ biết phải làm gì.”
Dung Cửu Tiêu nhìn Lạc Thanh Liên, hỏi: “Ma đầu… đẹp à?”
Lạc Thanh Liên còn chưa kịp phản ứng, theo bản năng gật đầu: “Cũng khá xinh đẹp đó, chứ nếu hắn mà xấu thì em chẳng thèm để ý tới đâu. Em là kiểu người thích nhìn mặt mà.”
“Ồ.” Dung Cửu Tiêu mặt không biểu cảm: “em không nhắc thì anh cũng suýt quên. Em đúng là người đã thả ma đầu chạy trốn còn gì.”
Lạc Thanh Liên: “……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play