Tâm tình Lạc Thanh Liên lúc này khó nói nên lời, bị đè nén và rối rắm đến cực điểm, thậm chí còn khó chịu hơn cả lúc ở Nhân Gian giới chỉ có thể trơ mắt nhìn Dung Cửu Tiêu rời đi.
Khi đó, cậu chẳng qua chỉ là đối mặt với việc Dung tộc một hai phải đoạt lấy Dung Cửu Tiêu, cảm thấy bất lực mà thôi. Nhưng bây giờ, vào khoảnh khắc này, cậu lại thấy hối hận  vì đã để mặc cho Dung Cửu Tiêu bị đưa về Dung tộc, không cam tâm tình nguyện mà rời đi, cậu lại không lập tức xông vào Đế Vực gây chuyện, chỉ vì khi ấy nghĩ Dung tộc sẽ đối xử tử tế với Dung Cửu Tiêu, nên mới yên tâm lang thang khắp các tiểu thế giới, sống những ngày an nhàn gió êm sóng lặng của mình.
Vậy mà Dung tộc lại đối xử với Dung Cửu Tiêu như thế!
Chết tiệt!
“Khó chịu cái gì?” Thu Tĩnh Dạ trừng mắt nhìn bộ dáng chán nản mất chí khí của Lạc Thanh Liên, lườm một cái: “Hắn cam tâm tình nguyện, ngươi lo cái gì? Hỏa độc cũng đâu phải không giải được, còn trẻ măng mà đầu óc toàn nghĩ yêu với đương, như vậy thì còn định kế thừa y bát của ta kiểu gì?”
Lạc Thanh Liên bĩu môi, nhỏ giọng lầm bầm: “Sư phụ à, ngài không có đạo lữ nên không hiểu mấy đứa đang yêu chúng con, tâm tư nhạy cảm lắm, chỉ một chút gió thổi cỏ lay cũng đủ tổn thương rồi…”
 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play