Nhưng mà, khi Lạc Thanh Liên đối diện với đôi mắt đẫm lệ như sắp trào ra kia, trái tim cậu lập tức mềm nhũn thành một mảnh, bao nhiêu lời trách móc nặng nề cũng nghẹn lại nơi cổ họng, không sao thốt ra được.
Trong lòng cậu có phần bất đắc dĩ nhàn nhạt còn có thể thế nào đây? Lôi Linh thú ấu tể rõ ràng là đâm thẳng vào tâm can cậu, chẳng lẽ cậu còn có thể không sủng, không chiều?
Nếu Dung Cửu Tiêu muốn tiếp tục giả vờ, vậy cậu cũng đành phối hợp, coi như không biết gì hết.
Tinh Dương đứng một bên nhìn thấy cảnh kia, im lặng hoá thành một con nhện nhỏ, treo mình trên ngọn cây, giả bộ như bản thân không tồn tại.
Lạc Thanh Liên kiểm tra thân thể Lôi Linh thú một lượt, đan dược cậu luyện quả nhiên hiệu nghiệm, thương thế trong ngoài đều đã khôi phục không sai biệt lắm. Ngoại trừ vẫn chưa rõ vì sao không thể hóa hình lại, thì nhìn biểu hiện của Dung Cửu Tiêu, dường như cũng không có trở ngại gì lớn.
Truyền tống lần này có vẻ đã đưa bọn họ cách xa khu vực ban đầu vạn dặm, tuy rằng vẫn còn trong phạm vi Lạc Hà Lâm, nhưng nơi này bản thân đã là một khu vực rộng lớn vô biên, khác biệt địa hình cũng không tính là quá lớn.
Lạc Thanh Liên lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một chiếc bảo bàn đây là pháp bảo cậu tình cờ thu được khi còn ở nhân gian giới, có thể truy tìm linh vật trong phạm vi mấy trăm dặm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT