Lạc Thanh Liên gật đầu, nhịn không được tặc lưỡi than: “Tỷ tỷ ngươi, quả thật cũng quá đáng thương.”
Tinh Dương cụp mắt xuống, bi thương nói: “Há chỉ là đáng thương, quả thực là quá thê thảm. Tỷ tỷ ta xưa nay luôn tuân thủ bổn phận, cả đời chưa từng giết qua một ai, cuối cùng lại rơi vào kết cục bi thảm như thế. Này rốt cuộc là đạo lý gì chứ? Nếu khi mới gặp tên đó, tỷ có thể nhẫn tâm giết hắn, móc tim hắn, đoạt pháp bảo của hắn, chẳng phải hiện tại đã là một cảnh tượng hoàn toàn khác rồi sao?”
Lạc Thanh Liên cũng cảm khái: “Không đến phút cuối, chẳng ai biết lựa chọn là đúng hay sai. Có lẽ nếu khi ấy tỷ tỷ ngươi thật sự ra tay giết hắn, thì lúc này lại đang hối hận rồi.”
Chọn như thế nào, đến cuối cùng, kỳ thật đều sẽ có hối hận.
Lạc Thanh Liên từng nghĩ về vấn đề này. Cũng vì vậy mà cậu có thể thản nhiên, yên tâm thoải mái mà từ bỏ Dung Cửu Tiêu.
Khi ấy cậu đã nghĩ, nếu từ bỏ Dung Cửu Tiêu như vậy, một ngày nào đó trong tương lai, cậu tất sẽ hối hận không thôi, căm ghét chính bản thân vì sự nhu nhược. Nhưng nghĩ lại, Dung Cửu Tiêu đã bị Dung tộc mang đi, mà Dung tộc tất sẽ không bạc đãi hắn. Nếu ngày nào cũng nhớ thương người kia, bản thân lại ngược tâm cực độ, chẳng phải là sống sờ sờ mà bị dằn vặt đến chết?
Cân nhắc kỹ càng, Lạc Thanh Liên lựa chọn trở lại làm một Tiểu Liên Hoa vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play