Tiểu Liên Hoa cũng thấy Dung Cửu Tiêu rất soái, nhưng lại không hiểu vì sao lão vương bát nói lời kia có phần... tục tằng, liền tò mò hỏi: “Sao lại nói vậy?”
Lão vương bát trừng cậu một cái: “Loại người như vậy đó, vừa đẹp trai vừa có tiền, đặc biệt còn là Thần tộc, trời sinh đã đứng ở vị trí cao, lâu dần liền quen làm kẻ trên, cứ nhìn người như kiến, muốn bắt nạt ai thì bắt nạt, muốn giẫm lên ai thì giẫm. Còn cái đám đệ tử kia thì ngây thơ nghĩ chỉ cần leo được lên giường Dung Cửu Tiêu là có thể một bước thành phượng hoàng... Nhưng có bao giờ nghĩ, Dung gia thế tử sao có thể dễ dàng giao ra nguyên dương?”
Tiểu Liên Hoa ngơ ngác: “Nguyên dương là gì?”
Lão vương bát: “……”
Lão vương bát xấu hổ, giật giật cái cổ, quay đầu đi, giả vờ nghiêm túc nói: “Là… đồ tốt nhất trên người Thần tộc, bình thường sẽ không dễ cho ai.”
Tiểu Liên Hoa mắt sáng lên: “Vậy là có thể ăn à?”
Lão vương bát nhìn vẻ mặt ngây thơ mà lại hưng phấn của cậu, chột dạ vô cùng, cảm giác như mình đang dạy hư trẻ nhỏ, vội ho một tiếng, đánh trống lảng: “Tóm lại, Thần tộc có thể sẽ cùng mấy kẻ đó vui vẻ một đêm xuân, nhưng tuyệt đối sẽ không cho ăn thứ kia... khụ khụ, thứ kia đó. Nói trắng ra, chỉ là chơi chơi thôi. Vậy mà đám đệ tử đó còn mơ mộng trở thành phượng hoàng gì chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT