Dung Cửu Tiêu không nhịn được bật cười.
Bên cạnh Ứng Thiên Toàn là thuộc hạ đi theo hắn ta từ lâu. Ứng Thiên Toàn thì không biểu hiện gì, nhưng tên thuộc hạ kia lại khó lòng giữ được bình tĩnh, khóe miệng giật giật mấy cái, cảm thấy Lạc Thanh Liên đúng là quá mạnh miệng, nói chuyện mà khẩu khí như ăn bún ốc trộn đậu hũ thối rồi nhai thêm chín quả sầu riêng một lúc.
Không ngờ Ứng Thiên Toàn lại rất tán đồng, gật đầu nói: “Cũng có lý, chuyện này còn phải tùy người.”
Nếu đã không trao đổi được, hắn ta dứt khoát tự mình thu lại toàn bộ lô hàng.
“Nơi này là vùng núi thiên nhiên, nhưng ngọn núi đó chưa có tên, tạm thời cứ gọi là... tiểu gò đất đi.” Ứng Thiên Toàn đặt tên cũng tùy hứng, rồi nói tiếp: “Lúc đó tôi sẽ gửi sách tới điểm hẹn. Bên kia chỉ cần đưa tọa độ chỗ giam Ứng Thiên Ý cho tôi, tôi sẽ cho người đến lấy.”
Lạc Thanh Liên hỏi:
“anh không sợ bọn họ lừa anh à? Lấy được sách rồi lại không thả người?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT