Lạc Thanh Liên nghĩ đến cảnh mấy hôm trước mình còn phải đích thân đem thi thể Dung Cửu Tiêu về lại nơi nước sâu đáy Hoàng Tuyền, trong lòng càng thêm thê lương. Hôm trước cậu còn bình thản nghe tiểu quả phụ đi viếng mộ mà chẳng có cảm giác gì, vậy mà lần này, chết thì cũng thôi, chỉ sợ chính mình không sống được mấy ngày nữa cũng phải đi... làm tiểu quả phụ viếng mộ thật rồi.
“ tôi sống sờ sờ đây, các người lại đứng đó nguyền tôi chết hả?”
Dung Cửu Tiêu không biết từ khi nào đã xuất hiện sau lưng cậu, trong tay còn cầm hai túi hương nhỏ màu đỏ hình bát giác. Những túi hương ấy phía dưới treo tua rua, tinh xảo xinh xắn, hoa sen thêu tay tỉ mỉ từng đường kim mũi chỉ vừa nhìn đã biết là hàng quý.
Lạc Thanh Liên mím môi, viền mắt cũng đỏ hoe.
Dung Cửu Tiêu thấy dáng vẻ khổ sở của cậu, trong lòng cũng mềm nhũn, vươn tay kéo cậu lại, dịu giọng nói:
“Lại ai lừa em gì nữa rồi? Cái lão họ Đoạn kia mồm miệng chẳng đáng tin chút nào, lời hắn nói phải cân nhắc kỹ càng.”
Đoạn Vân Hạc dù không nói một lời nào vẫn thấy như mình nằm không cũng trúng đạn. Anh ta có nói phét mọi lúc đâu chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play