Lạc Thanh Liên nói: “Vậy không hợp lý chút nào, cậu vì sao lại muốn giết hắn?”
Phù Dung đáp: “Tự nhiên là có mối thâm cừu đại hận.”
Lạc Thanh Liên lập tức trong đầu tưởng tượng đủ loại nhân quả tiền duyên, thậm chí còn mang theo vài phần sắc tình mờ ám.
Cũng chẳng trách được, ai bảo cả đời Phù Dung trải qua đều ngập tràn hương vị tình sắc, khiến Lạc Thanh Liên dù không muốn nghĩ theo hướng đó, cũng khó mà cưỡng lại.
Có lẽ Phù Dung đã nhìn ra bộ óc đầy "tạp niệm màu vàng" của Lạc Thanh Liên từ khuôn mặt nhỏ giảo hoạt kia, bèn nói đơn giản: “Khi tôi mới vào Âm Nguyệt Tông, từng có một người tình lang thề non hẹn biển cùng tôi.”
Lạc Thanh Liên lập tức dựng thẳng lỗ tai, nhìn về phía Phù Dung.
“Tình lang kia cũng không chán ghét thân thể tôi, đối với tôi thương xót yêu chiều, tôi đương nhiên cũng sẵn sàng dâng bản thân làm đỉnh lô, giúp hắn tăng tu vi.” Khuôn mặt Phù Dung trắng bệch đặc trưng của quỷ vật, khẽ cong môi, ánh lên gương mặt kia, càng hiện ra vẻ quỷ dị rợn người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play