Bạch Vân Thành đối với người ngoài rất "sát giá" chỉ cần vào thành thôi là đã phải nộp mỗi người năm kim tệ. Giá này khiến Lạc Thanh Liên không nhịn được âm thầm tặc lưỡi phun tào, cảm thán Bạch Vân Thành đúng là muốn chém người, vừa hố lại vừa tham tiền đến đáng sợ.
Nhưng vừa mới bước vào thành, Lạc Thanh Liên đã cảm giác được nơi này không giống chỗ thường.
Đường phố ở đây rộng rãi đặc biệt, hai bên là san sát cửa hàng, khách điếm kiến trúc xa hoa hơn Phù Quang Thành nhiều. Trên đường, những người đi lại phần lớn đều là tu sĩ, hơn nữa cảnh giới còn không tầm thường. Nhiều người trong số họ còn dắt theo sủng vật mà sủng vật ở đây thì chẳng ít con là hung thú thứ thiệt.
Lạc Thanh Liên còn trông thấy một con hổ trắng to lớn, nghênh ngang đi theo sau chủ nhân. Bộ lông của nó óng mượt chắc khỏe, khiến Lạc Thanh Liên tay ngứa, tiện tay xoa nhẹ một cái lên mông con hổ. Kết quả, con đại bạch hổ kia nhảy dựng lên, suýt nữa dọa người đi đường tè ra quần.
Lạc Thanh Liên: “……”
Cậu bị Dung Cửu Tiêu một phen kéo trở về bên người.
“Nơi này cao thủ nhiều như mây, em đừng có tùy tiện sờ loạn mông người khác.” Dung Cửu Tiêu nhíu mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT