Lạc Thanh Liên xua tay lia lịa, nói: “Không dám, không dám.”
Bọn họ vừa mới đến, tuy tu vi không tầm thường, nhưng rốt cuộc cũng chẳng hiểu gì về phong thổ nơi đây. Nếu có người bản địa như Liễu Thất dẫn đường, chắc chắn sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian, tránh được không ít phiền phức. Đây cũng chính là một trong những lý do khiến Lạc Thanh Liên ra tay giúp đỡ.
Liễu Thất bảo vệ được Thất Tinh Bảo Liên, tâm trạng cũng nhẹ nhõm đi nhiều, bắt đầu chủ động bắt chuyện với Lạc Thanh Liên.
“Nơi này dùng vàng bạc làm vật trao đổi, linh thạch lại là thứ hiếm thấy, bình thường rất khó gặp. Các vị đến từ đại lục khác, nếu không mang theo loại vật lưu thông này, e là khó mà đi được một bước.” Liễu Thất tốt bụng nhắc nhở, nhưng ngay sau đó lại cười xòa: “À, là tôi lo xa. Với bản lĩnh của các vị cao thủ đây, dù không xu dính túi cũng chẳng đến nỗi không xoay xở nổi.”
Lạc Thanh Liên: “……”
Lạc Thanh Liên và Nam Yên nhìn nhau, trên người hai người quả thật không có lấy một xu vàng bạc. Nghĩa là, tuy lúc còn ở nhân gian giới bọn họ đều là phú hào tài sản hàng trăm triệu, nhưng vừa đến đây liền lập tức biến thành... nghèo rớt mồng tơi.
Cảm giác này đúng là... cực kỳ khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play