Ngôi làng này bị tách biệt với thế giới bên ngoài, không thể liên hệ hay qua lại với ngoại giới. Rất nhiều người ở đây thậm chí còn chẳng biết điện thoại di động là gì. Cuộc sống của họ so với thế giới bên ngoài giống như đã tụt hậu cả trăm năm, thậm chí là hai trăm năm.
Dung Cửu Tiêu nói:
“Cho nên, cái mà các người gọi là mộ Hải Thần, chính là cung điện của con hải thú kia?”
Ông lão gật đầu:
“Còn gì nữa. Chúng tôi cũng biết là mình không có lý, nhưng vẫn muốn cầu xin Hải Thần tha cho, nên lập từ đường thờ cúng nó, gọi là Hải Thần, mỗi năm đều dâng hương khấn vái. Hải Thần tuy không giải trừ lời nguyền trên người chúng tôi, nhưng mỗi năm vào mùa giông bão, nó sẽ cho tín hiệu, để những người ra khơi bắt cá có thể tránh được tai họa. Tính ra cũng coi như là tận tình tận nghĩa.”
Lạc Thanh Liên như đang ngẫm nghĩ gì đó, hỏi:
“Năm nay giông bão trên biển cũng sắp đến rồi đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT