Ứng Thiên Toàn cười lạnh đầy ác ý, nói:
“Đương nhiên là tôi làm. Mẹ anh cái ả tiểu tam đó, năm xưa đã đối xử với tôi thế nào, tôi đương nhiên phải trả đủ. Bà ta không chỉ đáng chết, mà còn nên chết không có chỗ chôn. Anh e là chưa biết, sau khi anh bị bắt làm tù nhân, tôi lập tức sai người châm lửa thiêu ả, ném thẳng xác ra bãi tha ma. Để ả chết không toàn thây, không người thương xót.”
Ứng Thiên Ý siết chặt nắm tay, trong mắt hiện lên ánh đỏ.
Tuy nói anh ta vẫn có tam quan đúng đắn, cũng không vừa mắt mẹ mình năm đó làm tiểu tam rồi còn tác oai tác quái, nhưng nói cho cùng, đó vẫn là mẹ ruột của anh ta. Ứng Thiên Ý rốt cuộc không thể thật sự làm như không có gì.
Lạc Thanh Liên lúc này không nhịn được xen vào:
“anh thật đúng là thích giấu tâm tư, rõ ràng trên người chẳng có tí nhân quả gì, lại cứ phải tự tay vẩy nước bẩn vào bản thân. Anh chẳng lẽ không biết, hắn đau lòng, thì anh cũng đau theo sao?”
Ứng Thiên Toàn nhịn hết nổi, trừng mắt nhìn cậu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT