Thẩm Khuyết vẫn cau mày như cũ, lạnh nhạt nói:
“con biết rồi.”
Thẩm Vô Uyên nhíu mày:
“Ngươi đừng có hung dữ như vậy với người ta, ngươi vốn đã có sẵn cái dáng dữ rồi.”
Thẩm Khuyết thả lỏng lông mày, liếc anh ta một cái:
“ người cũng từng bị ném hoa à?”
Thẩm Vô Uyên đúng là từng bị ném đầy người hoa thật, chẳng qua, anh ta chẳng buồn nhặt lấy một bông nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play