“Ngươi là ai? Có biết quy củ hay không hả!” Phan Nham vừa thấy chỉ là một tên nhóc, lập tức gào lên.
Kết quả, lời còn chưa dứt, thứ trong tay đã bị giật mất, cả người cũng bay văng ra.
Lạc Thanh Liên liếc mắt nhìn thứ trong chén, lửa giận càng bốc lên ngùn ngụt, đi tới đi lui rồi giáng xuống Phan Nham một trận đòn đau điếng, xuống tay độc không chịu nổi, chuyên chọn mấy chỗ đau để đánh. Hơn nữa, theo lời Dung Cửu Tiêu dặn trước, hắn tuyệt đối không đánh vào mặt, dù có đưa đi bệnh viện giám định thương tích, cũng chẳng tra ra được gì.
Phan Nham kêu thảm thiết như bị chọc tiết heo, tuy người to xác béo mập, nhưng ở trước mặt Lạc Thanh Liên thì chẳng khác gì cái gối thêu hoa hữu danh vô thực, hoàn toàn không có sức phản kháng. Ngoài cửa, đám bảo tiêu của hắn cũng đã bị đánh nằm rạp cả đám, tên nào tên nấy trợn trắng mắt, nằm sõng soài, nhìn mà không đành lòng.
Lạc Thanh Liên chửi: “Hổ độc còn chẳng ăn con, còn ngươi thì muốn ăn trẻ sơ sinh! Không đi đầu thai đi hả!”
Phan Nham vừa định mở miệng, liền bị Lạc Thanh Liên dùng chân móc lấy cái dép lê nằm dưới đất, không chút khách khí nhét thẳng vào miệng gã, không cho cơ hội nói một chữ nào.
Lạc Thanh Liên làm một trận oanh oanh liệt liệt, lúc này bảo tiêu của Cẩm Tú Hoàng Đình mới nghe động liền chen chúc xông vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play