Đương nhiên, Cung gia còn có một nhánh phụ đang kinh doanh nhà đấu giá, dựa vào danh tiếng của Cung gia mà làm ăn, quan hệ với Cung Từ Thu cũng khá thân thiết.
Căn nhà cũ của Cung gia là nhà độc môn độc hộ*, xung quanh đều được canh phòng nghiêm ngặt. Bên trong cất giữ không ít trân bảo quý hiếm, món nào cũng nặng ký, chỉ riêng phí bảo dưỡng hàng năm đã là con số trên trời, người bình thường căn bản không thể kham nổi.
(*nhà độc môn độc hộ: tức không chia ra nhiều hộ, là nhà tổ truyền duy nhất của dòng họ)
Lạc Thanh Liên theo chân Tạ Hi Lộ bước vào nhà cũ của Cung gia.
So với lần trước gặp, vết sẹo trên mặt Tạ Hi Lộ đã lành đi rất nhiều, tính cách cũng trở nên cởi mở hơn.
Tạ Hi Lộ thật ra rất có hứng thú với đồ cổ, hơn nữa từ nhỏ đã tiếp xúc nên cũng hiểu biết kha khá. Hiện giờ đã bắt đầu tiếp quản sản nghiệp do Cung gia để lại.
“Đây đều là vật do ông ngoại tôi để lại.” Tạ Hi Lộ giới thiệu với Lạc Thanh Liên: “Lầu một chủ yếu là đồ sứ, lầu hai là một số vật dụng phụ trợ, còn lầu ba thì toàn bộ đều là sách cổ. Nhưng mà, số sách cổ đó phần lớn đều là văn tự cổ triều đại, còn có cả sách cổ từ các quốc gia ngoài vùng, phần lớn tôi đều xem không hiểu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT