Lúc này, cậu đang được Bách Cảnh Chu ôm hờ, có thể ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng trên người anh, là hương biển sâu tĩnh lặng hòa cùng cam quýt thanh mát.
Đó là chai nước hoa mà cậu đã mượn anh để dùng trong buổi công diễn đầu tiên.
Phải công nhận rằng, mùi hương này rất hợp với anh.
Khi nhận ra mình vừa làm gì, Bách Cảnh Chu không những không buông Lạc Thời Hi ra mà còn mỉm cười cúi xuống, kéo gần khoảng cách giữa hai người rồi thì thầm bên tai cậu: “Bí mật nói cho Tiểu Hi một chuyện nhé, anh có cả một ngăn kéo đầy đồ ăn vặt đấy.”
Lạc Thời Hi mở to mắt, nhìn Bách Cảnh Chu với vẻ không thể tin nổi: “Không phải bọn họ đã tịch thu hết rồi sao...!”
"Suỵt..." Bách Cảnh Chu đặt ngón tay lên đôi môi đỏ mọng, cắt ngang lời Lạc Thời Hi.
Lạc Thời Hi vội bịt miệng lại, nhớ ra trong ký túc xá vẫn còn camera. Nhưng dù đã bịt miệng, cậu vẫn không ngừng dùng ánh mắt ra hiệu lia lịa cho Bách Cảnh Chu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT