Chương 65: Có Ma!
Bầu trời đêm đen kịt, sao giăng đầy trời. Gió biển lạnh buốt cuốn theo tiếng xào xạc của lá cây bị thổi rung, nghe như tiếng gầm gừ thấp của dã thú nào đó. Ánh trăng bạc nhợt nhạt rọi qua tán lá, đổ xuống mặt đất thành từng vệt sáng loang lổ, những bóng cây chằng chịt trong ánh trăng trông như móng vuốt vươn ra, tạo nên một không khí rợn người, khiến người ta lạnh sống lưng.
Đi đường ban đêm là vô cùng nguy hiểm, nhưng không còn cách nào khác mùi tanh ở bãi biển quá khó chịu, Giang Vân Khởi và mọi người chỉ còn cách cầm đèn pin siêu sáng, men theo ký hiệu khắc trên thân cây để quay về theo lối cũ.
“Lão đại, anh nói xem, mấy cái ký hiệu anh khắc… có khi nào bị tụi kia cố ý xóa đi không?” Đường Dĩ Triều đói đến chịu không nổi, xin được từ Sở Uyển Nguyệt một cây xúc xích ngô, vừa xé bao vừa nuốt nước bọt rào rào vì mùi thơm ngòn ngọt kia.
Ánh mắt cậu liếc qua Hứa Huy Lễ đang im lặng, không nói gì. Cậu liền bẻ đôi cây xúc xích, nhét một nửa vào miệng mình, rồi dí nửa còn lại đến miệng đối phương: “Nè, lót dạ chút đi.”
Ai ngờ Hứa Huy Lễ lại quay đầu đi, lẩm bẩm: “Muốn ăn thì cậu ăn, tôi không…”
“Lắm lời, cho thì cứ cầm lấy.” Cậu ta còn chưa nói hết câu thì Đường Dĩ Triều đã nhét thẳng miếng xúc xích vào miệng anh, chặn lời luôn cho tiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT