Trình Hạo nói: “Đương nhiên là vì mua đồ ăn rồi!”
Sau khi nồi nước sôi lên, mùi rất thơm, cậu ta phải ăn đồ ăn ở nhà ăn gần một tháng, mùi vị rất nhạt nhẽo, ngửi thấy mùi thơm này, cậu ta không nỡ rời đi.
Giang Nam nhướng mày rồi chỉ bảng giá trước cửa hàng, ý bảo phải trả tiền!
Trình Hạo phàn nàn một câu: “Mẹ đúng là mẹ ruột của con!”
Cậu ta lấy hai tệ đưa cho Giang Nam, chọn một xiên rau mình thích đưa cho Giang Nam nấu, cậu ta còn mua thêm một bát cơm, ăn no mới quay trở lại đơn vị làm việc, sáng nay cậu ta đã xin nghỉ để đến đây.
Trước khi đi, cậu ta còn nói với Giang Nam là nếu như cô không quay trở về nhà thì cậu ta cũng tạm thời không quay về nữa, tránh cho ngày nào cũng phải làm việc nhà.
Giang Nam cười khẩy một tiếng, thầm nghĩ với nguyên chủ: Cô thấy chưa, nếu việc không rơi vào người thì ai cũng cảm thấy cô sống an nhàn sung sướng, cứ để bọn họ tự trải nghiệm, xem thử cái “phúc” này có dễ tận hưởng hay không! Còn nữa, Trình Di Tâm không thiếu tiền, tiền cô bỏ ra cho ba mẹ con bọn họ năm đó nhất định phải đòi lại cả vốn lẫn lãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT