Nhưng khi nhìn thấy thời gian được ghi trên bản tin, Giang Nam không thể bình tĩnh được nữa: Đây chính là một ngày trước khi Triệu Thụy bị tai nạn xe cộ!
Cô bình tĩnh đặt điều khiển xuống, liếc nhìn điện thoại ở phòng khách, bên cạnh không có danh bạ…
Tình hình hiện tại có chút phiền phức. Cô không có ký ức của nguyên chủ ở thời điểm này, nghĩa là cô không biết số điện thoại của Lý Húc, cũng không biết phòng ngủ của nguyên chủ và Trình Đăng Lâm ở phòng nào, cho nên không thể lấy được thông tin của Lý Húc thông qua ghi chép của nguyên chủ.
Giang Nam sờ túi áo trên người, có tiền, vì vậy cô liền trực tiếp đứng dậy, chuẩn bị ra ngoài.
“Tiểu Nam, con đi đâu vậy?” Mẹ Trình lên tiếng, trong đầu thầm nghĩ lúc này còn định đi đâu? Sắp đến giờ nấu cơm rồi, chẳng lẽ muốn trốn việc sao?
Giang Nam nghe thấy thì dừng lại, quay đầu nhìn mẹ Trình, mỉm cười hỏi: “Sao vậy? Tù nhân còn có thời gian ra ngoài hít thở không khí mà, còn con không có sao?”
Mẹ Trình sững người, trợn mắt nhìn cha Trình. Bà ta nghe nhầm sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT