Các chú bác của nhà họ Triệu nghe xong thì sững người, có một người không nhịn được vỗ trán: “A, quên mất chuyện này rồi!”
Bọn họ chỉ nghĩ, sau những năm 1990, ban kế hoạch hóa gia đình không còn nghiêm khắc như lúc trước, người dân trong thôn cũng giàu có hơn nhờ trồng rau trong nhà kính, có không ít người nộp phạt sinh con thứ hai, thứ ba, Triệu Thụy còn có hai cái siêu thị hơn hẳn người dân trong thôn, cũng kiếm được nhiều tiền, có thể nuôi nấng nổi, nhưng lại quên mất Giang Nam là giảng viên đại học, nếu như vi phạm chính sách thì sẽ bị mất việc!
Các chú bác đành bất lực, thở dài nói: “Như vậy không được, sau này hai đứa già rồi thì làm sao… “
Con thì đi theo mẹ rồi, ai có thể đảm bảo sau này nó sẽ quay về hiếu thảo, phụng dưỡng cha và mẹ kế chứ? Nếu như Triệu Thụy không có con, sau này nằm liệt giường, ngay cả khi đi tiểu tiện, đại tiện cũng không có ai chăm sóc!
Còn chuyện bảo Giang Nam nghỉ việc gì đó hoàn toàn không nằm trong suy nghĩ của các chú bác. Thứ nhất là Triệu Thụy chưa đến mức tuyệt tử, thứ hai, giảng viên đại học, phó giáo sư là công việc hãnh diện đến mức nào chứ, có lẽ mộ tổ nhà họ Triệu bốc khói cũng không ra nổi một người, sao có thể dễ dàng từ bỏ.
Triệu Thụy biết suy nghĩ này của các bậc trưởng bối, buồn cười nói: “Chờ đến khi chúng cháu già đến mức không nhúc nhích được thì sẽ vào viện dưỡng lão ở, không cần ai chăm sóc cả, các bác đừng lo lắng nữa.”
Các chú bác nghe xong thì lại bắt đầu nói đến viện dưỡng lão không phải là nơi tốt đẹp gì, chờ đến khi đầu óc của cậu không còn tỉnh táo nữa, không biết người ta sẽ bắt nát cậu như thế nào đâu…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play