Sau đó, cậu mới hỏi: “Anh Triệu, anh thật sự không định đi đặc khu sao?” Chỉ trông coi hai siêu thị nhỏ trong thành phố và hai ngọn núi kia thôi sao?
Cậu nghe Lữ Chương Hoa nói, ngay cả chợ đầu mối và đội vận chuyển anh Triệu cũng không quản, chỉ lấy một phần tiền chia lợi nhuận.
Triệu Thụy nghe xong, cười hỏi: “Tiền chia lợi nhuận công ty chuyển vào tài khoản của anh cuối năm năm ngoái là bao nhiêu cậu không biết sao? Cậu thấy anh có cần đi nữa không?”
Lý Húc nghe xong thì ngây người, suýt chút nữa bị tàn thuốc làm bỏng tay, vội vàng dập thuốc đi rồi cười to nói: “Đúng, không cần đi! Sao một kẻ nghèo như em lại dám lo lắng thay cho đại gia chứ!”
Phần tiền chia lợi nhuận ấy của anh Triệu, cậu làm việc đến chết cũng chưa chắc có được, người ta rõ ràng là đang tận hưởng cuộc sống, vậy mà cậu lại không biết xấu hổ nói linh tinh, đáng đánh mà!
Giang Nam và Triệu Thụy nghe xong thì bật cười.
Thật ra, sau khi Triệu Thụy và Tiền Hoặc Quang ký hợp đồng cá cược, kế hoạch dưỡng già của hai người gần như không cần dùng đến, hiện tại, hai người bọn họ đã coi công việc như thú vui trong cuộc sống, bước vào trạng thái bán nghỉ hưu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play