Dương Linh khó hiểu: “Vòng đu quay chỉ có thể ngồi cùng người yêu hoặc là vợ chồng sao?”
Giang Nam mới nhớ ra, bây giờ vẫn chưa thể giải thích chuyện hôn nhau ở nơi cao nhất, nên cô nói: “Cũng không phải.”
Thấy Dương Linh không hiểu, Giang Nam bật cười, chuyển chủ đề, trò chuyện về kiến trúc bên đường, nhìn thấy đi qua công ty của Triệu Thụy, cô thuận miệng nói với Dương Linh một tiếng.
Dương Linh lái xe chậm lại một chút, nhìn thấy dưới lầu của công ty Triệu Thụy có rất nhiều người, liền hỏi Giang Nam: “Có hoạt động gì sao?” Hình như rất náo nhiệt.
Giang Nam nhìn một cái, nói: “Hình như là tuyển tài xế và công nhân bốc xếp.”
Theo lời của Triệu Thụy, ban đầu việc bốc dỡ và vận chuyển hàng hóa là họ thuê công nhân ở bến cảng và người dân trong thôn đến tìm việc vặt, công nhân cũng vui vẻ kiếm thêm, nhưng ban quản lý của bến cảng phát hiện ra lập tức cấm, còn công nhân tạm thời thì thỉnh thoảng sẽ thiếu vì bến cảng quá bận, nên bọn họ phải tự mình tuyển mấy người.
Dương Linh gật đầu, chuẩn bị nhấn ga thì lại nhìn thấy một người quen mặt, liền phanh gấp lại, chỉ cho Giang Nam xem: “Người kia đã đến tiểu khu tìm Hàn Thước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT