“Con khốn!”
Bao Minh Huy thấy vậy thì lập tức hiểu ra, tức giận chửi bới một tiếng, giãy giụa muốn xông về phía Giang Nam, nhưng lại bị quân nhân bên cạnh khống chế, không thể nhúc nhích, chỉ thấy cổ anh ta đỏ bừng, gân xanh nổi lên.
Triệu Thụy nghe thấy hai chữ kia, sắc mặt lập tức trở nên u ám, Giang Nam lại không để ý, chỉ cao giọng chúc phúc cho bọn họ: “Đi bình an nhé!”
Con đường đến Hoàng Tuyền này nhất định phải thông suốt, đừng có gặp chuyện gì ngoài ý muốn!
Lời nói này khiến cho rất nhiều người cảm thấy khó hiểu, những quân nhân đang thi hành công vụ nhíu mày nghĩ, đây có phải là đồng bọn không, may là đồng chí công an bên cạnh nhỏ giọng giải thích với bọn họ: “Đây là người báo án.”
Lúc này quân nhân mới giãn mày, nhanh chóng kéo Thôi, Bao đã bị trói gọn lên xe thùng.
Còn Trương Uyển Thanh và nữ sinh kia đương nhiên cũng nhìn thấy Đồng Hạ ở cách đó không xa, vừa vui mừng vừa lo lắng gọi tên Đồng Hạ, cầu cứu cô ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play