Đồng Hạ nghe vậy chỉ cười ý nhị, lặng lẽ lắng nghe, thật ra lòng bàn tay cô ấy đã toát đầy mồ hôi.
May mà lúc này, lớp học ở nhà văn hóa tan học, trên đường đi có rất nhiều người đi bộ, xe đạp, ở bến xe buýt cũng có rất nhiều người đợi xe.
Đồng Hạ đứng lẫn trong đám đông mới cảm thấy an toàn hơn một chút, chỉ là đông người cũng có chỗ bất tiện. Nói chuyện gượng gạo với phóng viên Bao hơn mười phút mới đợi thấy xe buýt đến, nhưng cô ấy lại không chen lên được!
Đồng Hạ nhìn trạm xe vắng tanh và nụ cười khó hiểu trên mặt phóng viên Bao, dâng lên cảnh giác, quả nhiên nghe thấy anh ta nói: “Đồng Hạ, tôi có thể gọi cô như vậy chứ?”
Đồng Hạ không đáp, anh ta cũng không để ý, chỉ nói: “Vừa nãy tôi có nghe thấy cô gọi điện thoại, hình như là đang vội, chuyến sau còn không biết phải đợi đến khi nào, để tôi chở cô đi xe đạp đến nhé.”
Đồng Hạ chỉ lắc đầu, từ chối: “Không cần, phiền anh quá.”
“Không phiền đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play