Tiết Vĩ Minh coi như thân bại danh liệt, mất hết mặt mũi.
Lúc này, Tiết Vĩ Minh nhìn chằm chằm vào tờ báo trường trên tay, trong lòng chỉ có một suy nghĩ: Đây là sự trả thù của Ban Mã, bài viết này là cố ý!
Lý Bằng Phi thấy vậy, đau đầu không thôi. Cậu ta thật sự không biết Tiết Vĩ Minh có ý đồ gì. Chẳng phải đã mượn danh nghĩa của Ban Mã để tuyển được không ít bài viết chất lượng rồi sao? Bọn họ chỉ cần kinh doanh tốt, sớm muộn gì cũng sẽ làm ăn lớn, tại sao phải giở trò này, thậm chí cả người trong tờ báo cũng không nói, khiến cho trong, ngoài đều khó xử.
Tiết Vĩ Minh hít một hơi sâu, quyết đoán nói với Lý Bằng Phi: “Cậu lập tức tuyên bố ra ngoài, tôi đã tự nhận lỗi từ chức, không đảm nhận chức chủ biên tờ báo nữa.”
Lý Bằng Phi nghe xong, đau đầu hơn: “Cậu không làm nữa, vậy tạp chí làm sao bây giờ?”
Bây giờ, tạp chí của bọn họ đều dựa vào tài chính của Tiết Vĩ Minh. Người trong tòa soạn đều biết cho nên dù có bất mãn với Tiết Vĩ Minh thì cũng nhịn.
Tiết Vĩ Minh lại lắc đầu: “Nếu tôi còn ở trong tòa soạn “Văn Học Lưu Phong” thì mới thật sự là xong đời.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT