“Ban Mã” cũng có thể gỡ bỏ. Nếu như nói bọn họ nhận được bài viết, mãi mà chưa phản hồi thì người ta gửi một bài đến hai nơi còn có thể thông cảm được, nhưng ngày nhận được bài viết rất gần nhau, chẳng phải là lãng phí thời gian, công sức của bọn họ rồi sao?
Dương Linh vừa nói, vừa tìm phong bì của “Lăng Vân” ra, đưa địa chỉ nhận tiền bên trong cho Tiết Vĩ Minh xem: “Cậu xem thử có giống nhau hay không?
Tiết Vĩ Minh nhận lấy, cúi đầu nhìn kỹ, đồng tử co rút lại.
Không giống nhau.
Nhưng cậu ta vẫn bình tĩnh trả địa chỉ nhận tiền lại cho Dương Linh, vẻ mặt ủ rũ, không nói giống hay khác, chỉ thở dài nói: “Đàn chị, chúng em không định gỡ bỏ bài viết này. Cậu ta viết rất hay, chúng em không nỡ bỏ.”
Dương Linh không biết làm sao, một bài gửi hai nơi cũng không vi phạm pháp luật. Nếu Tiết Vĩ Minh không để tâm thì cô ấy cũng không tiện nói gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu ta rời đi.
Mà Tiết Vĩ Minh sau khi rời đi, cậu ta lập tức ghi nhớ địa chỉ của “Lăng Vân” rồi đến xưởng in, nói với bác Lưu tiếp tục in ấn. Sau đó, tìm đến địa chỉ của “Trương Lăng Vân”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT