Dương Linh ngồi bên cạnh, nghe thấy vậy liền cười nói: “Hai người cứ về đi, chị Mạt Mẫn cũng vậy, năm ngoái chị ấy cũng không về quê,” Mặc dù nói là ở nhà không đủ chỗ ở, nhưng đâu phải là cãi nhau, sao có thể năm này qua năm khác không về nhà chứ? “Kỳ nghỉ lần này để em ở lại, hơn nữa Đồng Hạ chắc cũng sẽ không về nhà, có cô ấy với đàn em Sở giúp đỡ là đủ rồi.”
Bài viết được thu thập từ tháng mười hai đến tháng giêng, Giang Nam và Mạt Mẫn không thể tham gia vòng sơ khảo, chỉ có thể tham gia vòng giữa và vòng cuối vào tháng Giêng, sau đó là mời giáo sư, giảng viên khoa Ngữ Văn và một số người viết có kinh nghiệm đến làm ban giám khảo chấm điểm, phần lớn là công việc là điều phối, ba người là đủ rồi.
Còn tài liệu TOEFL của Giang Nam, có thể mang về nhà làm.
Dương Linh vừa nói, vừa quay sang hỏi ý kiến của Sở Sơn Thanh đang tập trung vẽ.
Sở Sơn Thanh dừng bút, đáp: “Em không thành vấn đề!”
Hai năm nay, cậu ấy cũng đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều, vì việc hoàn thành tranh minh họa cho hai kỳ tạp chí mỗi tháng là điều bất khả thi nên chị Giang Nam đã nhận ảnh chụp từ những người yêu thích nhiếp ảnh trong trường, rồi bảo cậu ấy tự mình tìm một hai nhân viên làm thêm mỗi tháng hỗ trợ, hiện giờ, tuy rằng cậu ấy vẫn vẽ tranh nhưng đã phát triển theo hướng biên tập mỹ thuật, biên tập văn bản, hoàn toàn có thời gian, sức lực để hỗ trợ chị Dương Linh tổ chức cuộc thi này.
Giang Nam và Mạt Mẫn nhìn nhau, thở dài, cười nói: “Nếu đã như vậy thì bọn chị sẽ không khách sáo nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT