Giang Nam xua tay, nói: “Không sao, đúng rồi, sao mẹ cô lại biết được?”
Vẻ mặt Đồng Hạ lại u ám hẳn đi: “Là Cao Thôn, mẹ tôi mang theo lá thư nặc danh mà người ta gửi cho bà ấy, là nét chữ của Cao Thôn.”
Mà Cao Thôn là gửi thư vào ngày anh ta quay về Nhật Bản, cô ấy không ngờ rằng lúc kể chuyện cho anh ta nghe, có nói đến chuyện mẹ cô ấy hy vọng cô ấy vào cùng một đơn vị làm việc, vô tình nhắc đến tên đơn vị của mẹ một lần, vậy mà đã bị người ta ghi nhớ.
Giang Nam thở dài: “Chạy nhanh thật đấy.” Đến cả cơ hội trả thù cũng không có.
Nhưng Đồng Hạ lại không có ý định trả thù, ban đầu, cô ấy định đến Nhật Bản sẽ báo đáp Cao Thôn, không ngờ lúc chia tay, anh ta lại giở trò này, coi như hai người đã huề nhau đi.
“Vậy, cô còn muốn đến Nhật Bản không?” Giang Nam hỏi.
Cao Thôn gian xảo lại thù dai, nhỡ như gặp nhau, khó tránh khỏi chuyện anh ta gây sự, đến lúc đó, Đồng Hạ một thân một mình, còn yếu thế, sợ là khó đối phó được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT