Cô ấy đến cả tiền vé máy bay ra nước ngoài cũng không có, nếu như nhất thời không tìm được đối tượng thích hợp, mẹ cô ấy sẽ đến đón cô ấy về nhà, cô ấy lại bị nhốt vào lồng lần nữa, trở thành một chú chim máy móc.
Giang Nam lại hỏi: “Nếu như anh Cao Thôn này không phải là người tốt thì sao? Ra nước ngoài rồi, cô sẽ tự bảo vệ bản thân và sống sót thế nào?” Nếu như hoàn cảnh tồi tệ” hơn, e rằng ngay cả việc “ăn xin” mà Sư Lam nói cũng là một ước mơ xa vời.
Đồng Hạ mỉm cười rạng rỡ, chỉ là sự nhút nhát dường như đã ăn sâu vào máu cô ấy, nụ cười này không được rạng rỡ thoải mái như người khác: “Cô đã xem thơ của tôi rồi phải không? Không sao cả, ít nhất tôi đã có được tự do trong thoáng chốc ngắn ngủi, chết cũng hạnh phúc.”
Giang Nam bất lực thở dài một tiếng: “Cô chưa từng nghĩ đến cách khác sao?”
Đồng Hạ chậm rãi lắc đầu: “Còn có cách nào khác chứ? Tôi không thể nào kiếm đủ tiền du học trong vòng ba năm được.” Du học tự túc phải chứng minh tài chính, một bài thơ của cô ấy chỉ được mấy tệ tiền nhuận bút, không biết phải mất bao nhiêu năm mới tích góp đủ số tiền này.
Giang Nam cười hỏi: “Tiêu chuẩn chứng minh tài chính là bao nhiêu?”
Đồng Hạ nghe xong thì ngẩn người, Giang Nam có ý gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play