Cho nên Trình Đăng Lâm cũng tiều tụy, buồn bã.
Mẹ Trình nghe xong những lời này, tức giận đến mức run cả môi: “Cù Tư Quân, cô nói chuyện cho đúng với lương tâm của mình đi! Di Tâm đã may cho cô bao nhiêu bộ quần áo như vậy, cô đã bỏ ra một xu nào chưa? Cô mặc quần áo đẹp, tươm tất, nổi bật ở đơn vị và khu tập thể cơ quan, Di Tâm có bảo cô nói tốt giúp hay không? Chỉ là bảo cô nói cho người ta biết địa chỉ tiệm của con bé lúc người ta hỏi thôi!
Chẳng lẽ ngày thường, đồng nghiệp, hàng xóm hỏi cô mua quần áo ở đâu, cô không nói cho bọn họ biết sao?
Cô chẳng làm gì cả! Lúc lợi dụng lòng tốt của Di Tâm thì ra vẻ ta đây, đến cả một câu cảm ơn cũng không có, bây giờ chuyện của Di Tâm còn chưa rõ ràng, cô lại kêu gào to hơn ai hết, cô có tư cách gì chứ!”
Câu cuối cùng của mẹ Trình như muốn xé toạc tim gan, khiến cho Cù Tư Quân câm nín không nói nên lời, nhìn thấy ánh mắt đỏ ngầu, hung ác của mẹ chồng, cô ta chỉ đành uất ức ngậm miệng, quay sang nhìn Trình Đăng Lâm, nước mắt lăn dài trên má.
Trình Đăng Lâm lau mặt, chỉ nói: “Về nhà thôi.”
Chuyện đã không thể thay đổi được nữa, tranh cãi xem ai đúng ai sai còn có ý nghĩa gì chứ, chỉ khiến cho bộ mặt tham lam, xấu xa của mọi người bị vạch trần ra mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play