Giang Nam cũng gật đầu với người phụ nữ đó rồi nhanh chóng vượt qua bọn họ, bước vào ký túc xá.
Lúc cô tìm được phòng ở tầng hai, chỉ có Dương Linh ở trong phòng, cô ấy đang treo màn, Giang Nam liền giúp đỡ kéo một đầu màn khiến cho cô ấy giật cả mình.
Nhận ra là Giang Nam, Dương Linh trêu chọc, cười nói: “Cô lén lút như vậy là muốn hù dọa ai đấy?”
Giang Nam cười, vừa giúp đỡ cô ấy treo màn, vừa hỏi: “Sao lại quay lại trường sớm như vậy?”
Năm ngoái, cô của Dương Linh được điều động đến đặc khu Thâm Quyến công tác, nghỉ hè hai năm qua Dương Linh đều xuống phía Nam ở cùng cô, năm nay càng đặc biệt hơn một chút, nhà máy của bên ngoại cô ấy đã xây dựng xong, mới khai trương, một người cậu của cô ấy mời cô ấy đến cắt băng khánh thành.
Dương Linh nói: “Tôi mà ở đó mấy anh chị em họ đều không thoải mái, tôi cũng khó chịu nên đi về luôn.”
Bởi vì năm đó Lâm Ứng Khiên từng thân thiết với cô ấy nên đã bị mất đi quyền thừa kế, những người kia đều sợ bị liên lụy, sau đó, cô ấy đến Mỹ một chuyến, Lâm lão gia lại đối xử tốt với cô ấy, mấy người kia không thể không thân thiện với cô ấy hơn, mặc dù bề ngoài trông có vẻ tự nhiên, nhưng Dương Linh cảm nhận được sự cẩn trọng của bọn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play