Trác Thủ Thành và Lữ Chương Hoa có người chống lưng, thông tin nhanh, hơn nữa bọn họ cũng biết tự lượng sức mình, biết rằng cuộc sống tốt đẹp hiện tại là nhờ quan hệ của gia đình và công việc của bản thân nên lúc đăng ký kinh doanh năm 1980, bọn họ hoàn toàn không hành động gì, hai năm nay cũng an phận.
Còn những người khác thì nhận được lời nhắc nhở của Triệu Thụy, hoặc là an phận nghỉ ngơi một thời gian, hoặc là tìm cách thu nhỏ quy mô công việc, hợp pháp hóa, công khai làm ăn.
Nói xong lại quay về chủ đề lúc nãy, Lữ Chương Hoa nói: “Nhưng mà hai người kia chắc cũng chẳng kiếm được bao nhiêu, mặc dù không biết bọn họ là không hiểu hay là không sợ, nhưng người tuồn hàng cho bọn họ không thể nào không biết tính nghiêm trọng của chuyện này, giai đoạn sau sẽ là số lượng ít hoặc là dừng hẳn, hai người cũng đừng để tâm quá.”
Giang Nam nghe thấy lời an ủi rõ ràng này thì liền cười nói: “Bọn họ đâu có kiếm tiền của tôi, tôi để tâm làm gì?”
Từ trước đến nay, cô đều tin tưởng vào “anh không phạm tôi, tôi không phạm anh”, chỉ cần Trình Di Tâm không đến trêu chọc cô, thì cô cũng không quản người ta kiếm tiền thế nào, cũng không muốn vô cớ ép người ta vào đường cùng, nếu không chó cùng rứt giậu, sẽ tự chuốc lấy phiền phức.
Cô nghĩ Triệu Thụy chắc cũng có suy nghĩ như vậy nên anh chỉ ngăn cản một tay mà không chặn đứng hoàn toàn con đường của Trình Di Tâm, Sầm Tĩnh Thu.
Lữ Chương Hoa thấy thái độ của Giang Nam thoải mái, không giống như đang cố tỏ ra mạnh mẽ nên liền nâng ly mời cô một ly, người phụ nữ có thể khiến cho Triệu Thụy toàn tâm toàn ý đối đãi quả nhiên không tầm thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play