Giang Nam mặc kệ cậu bé nghĩ gì, chỉ giục cậu bé nhanh chóng về nhà, trên người Trình Hạo đang mang theo tiền, nếu như bọn họ rời đi mà cậu bé còn đứng ở đây thì rất nguy hiểm.
Trình Hạo chỉ đành đi ba bước ngoảnh đầu lại một lần, nhưng khi đi được một đoạn, cậu bé quay đầu lại, lớn tiếng hỏi Giang Nam: “Năm sau mẹ vẫn đến nữa chứ?”
Giang Nam gật đầu: “Sẽ đến.” Cho đến khi con mười tám tuổi.
Trình Hạo nghe vậy, dường như lấy lại được tinh thần, mỉm cười xoay người chạy về nhà.
Triệu Thụy nghe thấy toàn bộ câu chuyện, tiến lại gần Giang Nam, âm thầm an ủi cô.
Giang Nam nhìn lại anh mỉm cười, cô không phải là nguyên chủ, ngoài việc tiếc nuối cho bé gái kia đã không thể sống sót, tiếc nuối cho nguyên chủ đã không đợi được lời xin lỗi này thì chẳng còn cảm xúc gì khác.
Sau đó, ba người về căn nhà ở thành phố Triệu Xuyên Trạch nhìn thấy ngôi nhà đã thay đổi rất nhiều thì không khỏi trầm trồ, sau khi cất album tem đi, nó liền chạy khắp nơi khám phá, Triệu Thụy dẫn cậu bé đến căn phòng ngủ sáng sủa được cải tạo từ nhà kho nhỏ, nói với cậu bé, tối nay cậu bé phải ngủ một mình, ban đầu Triệu Xuyên Trạch còn hơi sợ, nhưng chỉ cần nhìn ra ngoài cửa sổ là có thể thấy cha và mẹ kế đang nói chuyện phiếm ở sân, cậu bé liền yên tâm nằm xuống, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play