Vừa hay lúc đó, Lý Văn Tân đi ngang qua nghe thấy, không nói hai lời đã xông lên đánh nhau luôn.
La Vinh Bân là một thanh niên văn nghệ sao có thể là đối thủ của Lý Văn Tân đã làm việc nặng nhọc trên ruộng mấy năm trời, chẳng mấy chốc đã bị đè xuống đất đánh cho bầm dập mặt mày, những sinh viên xung quanh hoàn toàn không thể can ngăn được, sau đó mới kinh động đến phòng bảo vệ.
Giang Nam nghe xong, lạnh lùng liếc nhìn La Vinh Bân đang nhét hai cục giấy vệ sinh vào lỗ mũi, nói với Bí thư Vương và đội trưởng Hoàng: “Tại sao chúng em đăng quảng cáo tiểu thuyết của đàn anh Lý Văn Tân và Dương Linh thì chị Mạt Mẫn đã giải thích rất rõ ràng rồi,
Còn tại sao chúng em từ chối đăng quảng cáo cho La Vinh Bân, ngoài lý do tiền quảng cáo, còn vì... anh ta viết dở tệ!”
Ba chữ “viết dở tệ” của Giang Nam, vô cùng dứt khoát.
La Vinh Bân phẫn nộ đập bàn đứng dậy, lại động đến vết thương trên người, không ngừng cúi người, hít sâu một hơi: “Không được bôi nhọ thơ của tôi!”
Giang Nam cười lạnh: “Không có ai muốn giới thiệu cho anh, chẳng lẽ anh thật sự không nhận ra tình hình sao?! Anh tìm đến chúng tôi để đăng quảng cáo là muốn bán tập thơ của anh sao? Không, anh chỉ muốn lợi dụng danh tiếng mà chúng tôi nỗ lực xây dựng trong nửa năm qua để nổi tiếng, để thu hồi vốn, kiếm tiền!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT