Triệu Thụy không đưa ra ý tưởng mới, hai người lại nói chuyện thêm một lúc, Triệu Thụy đến cả cơm cũng không ăn, liền cáo từ rời đi, Tiền Hoặc Quang chỉ có thể tiếc nuối tiễn anh đi.
Triệu Thụy trở lại Đại học F để đón Giang Nam đi ăn cơm, lại nhìn thấy cô đang bị một nam sinh tóc dài có khí chất nghệ sĩ quấn lấy.
Chỉ nghe thấy Giang Nam nói: “Đàn anh, thật sự không phải chúng tôi không muốn đăng quảng cáo cho anh, điều kiện của chúng tôi đã nói rõ với anh rồi, năm trăm tệ tiền quảng cáo một kỳ, anh hãy tìm thêm một bạn học, giáo viên hoặc tác giả có chút danh tiếng, hoặc là có sức ảnh hưởng viết cho anh một đoạn lời giới thiệu là được rồi.”
Nhưng đàn anh này không chịu bỏ cuộc, chỉ nói: “Nhưng theo tôi được biết, các cô cũng không yêu cầu Lý Văn Tân của khoa Vật lý như vậy!”
Triệu Thụy cảm thấy Giang Nam đã sắp mất hết kiên nhẫn rồi, cô liền hít sâu một hơi, mỉm cười nói: “Bởi vì tiểu thuyết của Lý Văn Tân đã giúp tờ báo của chúng tôi đứng vững gót chân, đóng góp rất lớn, cho nên vào thời kỳ đầu tờ tạp chí của chúng tôi phát triển, chúng tôi đã tự ý đăng quảng cáo cho anh ấy khi chưa có sự cho phép, đàn anh Lý không hề hay biết.”
“Ngụy biện!” Triệu Thụy chỉ nghe thấy đàn anh kia phẫn nộ nói: “Rõ ràng là do Mạc Mẫn có quan hệ mờ ám với Lý Văn Tân nên các người mới lạm dụng tạp chí để ưu ái cậu ta, nếu như tôi cũng là sinh viên Đại học F mà không nhận được đãi ngộ công bằng như cậu ta thì tôi sẽ đến Đoàn trường tố cáo các người!”
“Vậy thì anh cứ đi tố cáo đi,” Giang Nam “phủi tay” nói: “Chúng tôi không thẹn với lương tâm, chị Mạt Mẫn và đàn anh Lý Văn Tân cũng vậy, anh tốt nhất là nên gánh chịu được hậu quả của việc vu khống, đừng để giống như Hà Uý Nhiên, vài ba câu đã tự khiến mình bị đuổi học.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT