Triệu Thụy cau mày, đổi chỗ với Giang Nam, dùng cơ thể che chắn tầm nhìn của Trình Di Tâm, hỏi: “Có muốn đổi chỗ khác không?”
Tinh thần của người phụ nữ đó có vẻ không ổn định, lỡ như làm Giang Nam bị thương thì sao?
Giang Nam hơi ngả người ra sau, nhìn hai người kia qua vai anh, chỉ thấy Trình Di Tâm vẫn đang nhìn bọn họ, còn Hàn Thước thì không ngừng an ủi cô ta, cô liền gật đầu đồng ý.
Vì vậy, hai người đổi sang một chỗ khác trong sân, sau khi chọn được vị trí đứng, lại bắt đầu tìm kiếm và khóa chặt mục tiêu vào hai đứa nhỏ trong sân.
Vừa hay lúc đó, Triệu Xuyên Trạch dắt một bé gái đến mép sân, cũng đang ngó nghiêng tìm kiếm bọn họ.
Sau đó, hai bên nhìn thấy nhau, Triệu Xuyên Trạch như gặp được cứu tinh, vui mừng vẫy tay: “Cha, mẹ kế, em gái này bị ngã!”
Giang Nam nghe thấy cách xưng hô của cậu bé, lại nhìn xung quanh thấy những người xung quanh đang tò mò nhìn bọn họ, cô cảm thấy trước mắt tối sầm lại, nhìn kỹ cô bé mà cậu nhóc đang dắt, nghiến răng nói với Triệu Thụy: “Ai bảo đây không phải là “duyên trời định” chứ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT