Sau buổi trưa, hai người đi xe buýt về xã, sau đó chuyển sang đi xe đạp về nhà, khi đến gần đại đội Thạch Lật, nhìn thấy những nhà kính màu trắng lưa thưa nằm rải rác phía xa. Giang Nam nhìn bóng lưng đạp xe của Triệu Thụy, cô bỗng nhiên hỏi: “Anh có bận quá không?”
Triệu Thụy đã từng nói với cô rằng nhà họ Triệu được phân tám mẫu đất, ruộng lúa để nộp thuế lương thực nên không động đến, phần còn lại đều dựng nhà kính, ban đầu chỉ có hai phần đất tự canh tác thôi cũng đã cần Lý Húc giúp đỡ, bây giờ chỉ có một mình anh làm, mỗi ngày phải làm biết bao nhiêu việc.
Giang Nam cảm thấy dường như tay của Triệu Thụy chai sạn hơn rất nhiều, mặc dù tối hôm qua cọ s*t đôi khi khiến cô run rẩy, nhưng cũng rất dễ xước da.
“Cũng tạm.” Cô chỉ nghe thấy Triệu Thụy nói: “Nếu làm không hết, anh sẽ tìm người giúp đỡ.”
Giang Nam cười nói: “Vậy thì tốt, anh đừng có giống như đám tư bản, đến cả thuê người làm cũng không biết, cứ một mình cặm cụi làm lụng vất vả, làm hỏng cả người.”
Triệu Thụy biết Giang Nam nói như vậy là đang quan tâm đến mình, anh liền cong khóe môi, cười đáp lại: “Không đâu, em yên tâm, anh nhất định sẽ không cho em cơ hội đổi người khác.”
Giang Nam bỗng nhiên nhớ tới lời nói đùa hôm đó ở nhà khách, cô liền cười khẩy một tiếng, xe đạp đi được một đoạn, cô nhìn thấy dãy núi xanh kéo dài ở phía xa, lại nghi ngờ hỏi Triệu Thụy: “Không phải anh nói sẽ mang tiền về làm vốn sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play