Giang Nam thấy cô ấy do dự thì cười nói: “Nếu chị đồng ý giúp em “trông coi sạp hàng”, ngày mai mang theo một tấm ván gỗ gì đó đến đây kê là được, em sẽ đến bày sạp.”
Giang Nam vừa nói vừa cất tạp chí vào trong túi, cười nói: “Chị cứ suy nghĩ kỹ đi, ngày mai em sẽ mang tạp chí đến, có được hay không chị cứ nói với em một tiếng là được.”
Người phụ nữ trung niên chưa kịp nói đã trơ mắt nhìn Giang Nam bỏ đi.
Sau đó, Giang Nam lại chạy đến thêm năm sáu sạp báo, đều nói những lời tương tự, nhưng mọi người đều dao động mà không trực tiếp đồng ý, Giang Nam cảm thấy ngọn lửa này đã được nhen nhóm rồi, ngày mai mang theo tạp chí đi một vòng thử xem, không được thì lại nghĩ cách khác.
Mạt Mẫn tách ra hành động cũng có kết quả tương tự như Giang Nam, Mạt Mẫn không khỏi cảm khái: “Nếu chúng ta có người có thời gian thì thật sự có thể dùng cách này của em, kê một cái bàn bên cạnh sạp báo rồi ngồi xuống, không cần cầu xin người khác, cũng không cần bớt giá, tự mình bán tạp chí là được.”
Giang Nam bật cười: “Chẳng phải là chúng ta không có người, không có thời gian sao?”
Giang Nam và Mạt Mẫn trở về trường trước bữa tối, người phụ nữ trung niên tan làm cũng mua thức ăn về nhà, trong lòng vẫn còn đang suy nghĩ về câu “một phần tiền cảm ơn” của Giang Nam.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play