Giang Nam phát hiện ra, cô không muốn dây dưa với người xem thường bọn họ nữa, cô chào tạm biệt rồi định rời đi.
Nhưng Lâm Ứng Khiên lại gọi cô: “Cô Giang, phiền cô mang món quà nhỏ này đến cho Lâm Lâm, con bé quá khách sáo với chúng tôi.”
Giang Nam không nhận, chỉ nói: “Anh Lâm cứ tự đưa cho Dương Linh vào lần sau là được.”
Có thể là Dương Linh đã từ chối, cô không muốn lạm quyền, tự mình đưa ra quyết định thay cô ấy.
Lâm Ứng Khiên nghe vậy cũng không hề lúng túng hay gượng ép, rất tự nhiên thu túi giấy về, mỉm cười tạm biệt Giang Nam, đợi đến khi cô đi xa mới “chậc” một tiếng: “Đúng là chẳng thấm được vào đâu.”
Vốn dĩ định dùng tiền tài và chiếc đồng hồ nữ tinh xảo này để dụ dỗ, không ngờ cô lại không mắc câu, cay thì cay đấy, mà gai góc cũng thật gai góc!
Lâm Ứng Khiên thở dài một tiếng, lúc anh ta do dự không biết có nên từ bỏ hay không, thì nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp khác, anh ta mỉm cười, liếm liếm răng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT