Bên “Nhã ý” cũng vậy, hiện tại, xã hội đang trải qua những biến động mạnh mẽ, tuy rằng trong vòng vài năm tới, chỉ cần chúng ta nắm bắt chính xác hướng đi thì bọn họ sẽ không thể thiếu “Cuồng cổ”, nhưng một khi khoa học kỹ thuật phát triển, mọi người bắt đầu tự do giao lưu, thông tin trở nên thuận tiện thì cuộc sống ở trường F ai cũng sẽ biết, chuyên mục của chúng ta với bọn họ sẽ trở thành những thứ vô bổ, nếu như hợp tác kết thúc, việc phát nhuận bút của “Cuồng cổ” sẽ trở thành vấn đề.
Một vấn đề cấp bách mà chúng ta cần phải suy nghĩ đó là, nếu “Cuồng cổ” được giao cho đàn em tiếp quản, mấy năm sau, liệu bọn họ có đủ năng lực, có muốn bỏ ra nhiều thời gian, công sức để giải quyết những vấn đề này, tìm kiếm con đường mới cho “Cuồng cổ” hay không.
Nếu như chúng ta tiếp tục phát triển “Cuồng cổ”, sau này có thể còn gặp phải những khủng hoảng, nguy cơ mới, liệu người kế nhiệm có thể kiểm soát, giải quyết được hay không? Đối mặt với sự cám dỗ của tiền tài, danh vọng, liệu tất cả mọi người có trong sạch, không có tâm tư riêng như chúng ta?”
Nói riêng về phí dịch vụ của “Nhã ý”, bọn họ còn phải trích 10 tệ ra làm tiền lương, sau đó mới phát nhuận bút, người tham lam nhìn thấy số tiền này vốn dĩ không phải là nhuận bút, có còn muốn phát cho người cung cấp bản thảo hay không?
Mạt Mẫn và Dương Linh nghe xong thù im lặng, điều Giang Nam nói đúng là mấu chốt của vấn đề, bọn họ cũng mơ hồ nhận ra, chỉ là không có thời gian suy nghĩ kỹ.
Nghe ý của Giang Nam…
“Em muốn phát triển “Cuồng cổ” là dựa trên tiền đề biến tờ báo này thành tư hữu sao?”, Mạt Mẫn nhìn Giang Nam, thẳng thắn hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT