Giang Nam còn đang định phản kích lại thì đã bị chặn họng, đây là thế nào vậy? Người không biết còn tưởng là cô bắt nạt người ta!
Giang Nam bất đắc dĩ nhìn Tô Đan, Tô Đan cười thầm, lắc đầu với cô, thấp giọng nói: “Đừng chấp nhặt với cô ta.”
Giang Nam đành phải quay đầu lại, tiếp tục viết thư.
Ngày hôm sau, Ngô Tuệ, Từ Hinh Hinh và Dương Linh lần lượt trở lại trường, trong phòng ký túc xá vẫn phát album của Đặng Lệ Quân không biết được ghi âm từ đâu, ba người bọn họ cũng tò mò như Giang Nam, Tô Đan giới thiệu bọn họ làm quen với bạn cùng phòng mới, vì không quen biết, nên chỉ lịch sự chào hỏi qua loa vài câu.
Nào ngờ, sau khi ba người thu dọn đồ đạc xong, người thì ngồi đọc sách, người thì nghỉ ngơi, cô bạn cùng phòng mới không nhịn được bắt đầu khoe khoang về cái radio của mình: “...Cái radio Nhật Bản này là do anh trai tôi nhờ người mang về từ miền Nam, tôi nói không cần, anh ấy cứ muốn mua, may là tôi thích bài hát của Đặng Lệ Quân, nếu không, tôi cũng chẳng muốn mang đến, chiếm chỗ quá!”
Mấy người Giang Nam nghe ra tâm tư của cô nàng, đều không trả lời, chỉ có Từ Hinh Hinh vừa đọc tạp chí, cũng không ngẩng đầu lên thản nhiên nói: “Cô thích Đặng Lệ Quân vậy cũng mua mấy cuộn băng chất lượng tốt một chút chứ, loại rẻ nhất ở chỗ anh Thẩm Dương bán mười tệ cuốn, chất lượng âm thanh cũng tốt hơn cái này nhiều.”
Từ Hinh Hinh đã từng đến ký túc xá của bạn bè để thưởng thức rồi, còn nghe bọn họ phàn nàn, anh Thẩm Dương và bạn của anh ta thật tham lam, album ghi âm bằng băng trắng thôi vậy mà cũng bán với giá cao như vậy, bây giờ xem ra, tiền nào, của nấy, cùng là ghi âm, nhưng chất lượng lại khác nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play