Lúc này Giang Nam mới vui vẻ đi theo, kỳ thật ruộng không lớn, nhà họ Lý không cần nhiều người như vậy, cô cả Giang liền bảo Lý Sưởng và Lý Húc sang giúp Triệu Thụy.
Mẹ Triệu không thể làm việc nặng, chắc chắn Triệu Thụy sẽ không để bà xuống ruộng, một mình anh không biết phải làm đến bao giờ, nhà bọn họ đã được Triệu Thụy giúp đỡ, không thể đứng nhìn được.
Lý Sưởng nghe vậy thì không có ý kiến gì, lập tức chuẩn bị đi, nhưng Lý Húc lại mè nheo: “Mẹ, cho chị đi với con đi, để anh hai ở đây gánh gồng cho mọi người, nếu không nhìn mẹ với cha, người thì già, người thì yếu, lỡ như…”
Lý Húc còn chưa nói xong, cô cả Giang đã nhặt một cục đất ném vào người cậu: “Ai già hả? Lỡ như cái gì mà lỡ như!”
Lý Húc vội vàng né tránh, làm nũng nói: “Được rồi, được rồi, mẹ không già, không già, là con sợ mọi người bị đau lưng!”
Giang Nam cũng cười theo, biết cô cả không muốn cô đi là sợ cô không vui hoặc bị người khác nói ra nói vào, Giang Nam không để tâm, vì vậy liền nói với cô cả Giang: “Cô cả, để anh hai ở lại đi, nếu không, hai chúng ta xách sọt cũng không dễ dàng gì.”
Nhà kính thời đại này rất thấp, khi vào trong đều phải khom lưng, hơn nữa ruộng cũng nhỏ, cây cà chua được trồng san sát nhau, nếu anh hai không ở đây, hai người họ xách một sọt cà chua, thật sự khó ra vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play