Khi Giang Nam xách một túi đầy trái cây, bánh kẹo xuất hiện ở cửa, mẹ Triệu rất bất ngờ, còn Triệu Thụy thì ngạc nhiên một lúc rồi cũng hiểu ra ngay.
Sau khi tự nhiên nhận lấy túi đồ trên tay Giang Nam, Triệu Thụy hỏi: “Lý Húc báo cho cô biết à?”
Giang Nam gật đầu cười.
Mẹ Triệu thì nói: “Đến thì đến, còn mang theo đồ làm gì.”
Giang Nam cười nói: “Đây là chuyện nên làm ạ.” Rồi cô hỏi thăm tình hình sức khỏe của mẹ Triệu Thụy.
Mẹ Triệu xua tay, thản nhiên nói: “Không sao đâu, vốn dĩ đã uống thuốc của bác sĩ Vu hơn một năm rồi, vất vả lắm mới ngừng thuốc được, Triệu Thụy cứ lo lắng, nhất quyết đòi đưa thím đi khám, khám ở bệnh viện ở An Thành, Giang Thành đều không tìm ra bệnh, nó lại muốn đưa thím thủ đô, thím say xe lắm, chỉ cần đi xe lửa đến Giang Thành thôi là đã đủ mệt rồi, mà từ Giang Thành đến thủ đô phải mất tận năm ngày, không bị bệnh cũng bị hành hạ đến mức sinh bệnh, chịu sao nổi, thím mới nói Thượng Hải cũng là thành phố lớn, gần nhà hơn một chút, thế là nó mới đưa thím đến đây.”
Sau đó, bà lại cảm thán, may mà Giang Nam còn trẻ, chứ như bà một năm đi bốn chuyến như vậy thì chắc cũng mệt chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play