Còn hôm nay là do sau khi cậu đưa chị gái đến nhà ga, trên đường về thì bị đánh, bị bắt, đến giờ vẫn chưa rõ nguyên nhân.
“Đợi đưa người về rồi thẩm vấn là biết ngay.” Tưởng Thiệu nói, “Bây giờ tiếp tục khai thác Hắc Nhị và mấy tên chủ chốt.”
Người công an kia đáp một tiếng “Vâng”, hai người lại bận rộn.
Hai đồng chí đến đại đội Thạch Lật mãi đến buổi chiều mới quay lại, dẫn theo Triệu Thụy vào một văn phòng, rót cho anh một cốc nước rồi đi ra báo cáo tình hình.
Người đồng chí lớn tuổi hơn cởi mũ, nới lỏng cúc áo, vẻ mặt mệt mỏi đưa biên bản cho Tưởng Thiệu: “Người này trong sạch đến mức tôi còn tưởng mình tìm nhầm người!”
Tưởng Thiệu nghe vậy, cúi đầu xem xét cẩn thận.
Một lúc lâu sau, anh ta nhíu mày ngẩng đầu lên, chỉ nghe người đồng chí lớn tuổi nói: “Lúc chúng tôi đến, anh ta còn đang làm việc trên ruộng. Chuyện nuôi cá, trồng thuốc mà đám người kia nói, đến cái bóng cũng không thấy, đại đội Thạch Lật không có sông ngòi chảy qua, cũng không có ao hồ, tưới tiêu toàn bộ dựa vào giếng bơm nước ngầm, hoàn toàn không có điều kiện nuôi cá, mấy đại đội sản xuất lân cận cũng vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT