Lúc này, mẹ Trình đã đi đến bên cạnh Trình Hạo, giật lấy phong bì trong tay cậu nhóc, mắng nó: “Cái gì bẩn cũng cho vào miệng! Hơn nữa ngọt cái gì mà ngọt! Hồ nếp vốn dĩ đã có vị ngọt, có phải chỉ nhà chúng tôi mới cho đường đâu!”
Lời này cũng coi như là đang ngụy biện cho Trình Di Tâm.
Giang Nam cười nhạo một tiếng.
Trình Di Tâm đã lấy lại tinh thần, đứng thẳng người, vuốt lại mái tóc rối bời, lạnh lùng nói: “Cô Giang, cô chỉ dựa vào việc tôi biết cô có bảy trăm tệ, hồ nếp nhà tôi có vị ngọt liền suy đoán lung tung người viết thư là tôi, vậy tôi có phải cũng có thể nghi ngờ cô tự biên tự diễn hay không?”
Lời Trình Di Tâm vừa dứt, trong sân yên tĩnh một lúc, mọi người dường như đang chờ đợi một cú lật kèo.
Chỉ nghe thấy Trình Di Tâm nói tiếp: “Cô cố ý dùng hồ nếp ngọt và thông tin mà chỉ có số ít người biết để ngụy tạo bức thư này, vu oan cho tôi, tiện thể đến nhà tôi gây sự!
Tôi cũng có thể suy đoán như vậy, phải không?!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT