Sầm Tĩnh Thu thì mặt dày không biết xấu hổ, sau khi trở về thôn liền chui vào phòng ở của tổ thanh niên trí thức, trốn tránh mọi chuyện, mặc kệ tất cả, để mặc ông ta dọn dẹp đống hỗn độn này, đại đội trưởng vô cùng tức giận!
Sầm Tĩnh Thu cũng không ngờ, cô ta chỉ muốn tranh thủ ăn miếng bánh ngon trước mà thôi, sao lại có thể gây ra nhiều chuyện như vậy chứ!
Bây giờ cô ta phải trở về với bộ dạng nhục nhã, đại đội trưởng thì nhìn cô ta như nhìn phạm nhân, sự nghiệp của cô ta coi như chấm dứt rồi.
Cô ta lấy sổ tiết kiệm ra xem, mấy tháng nay cũng kiếm được một ít, thế này còn nhàn hạ hơn nhiều so với việc đồng áng, Sầm Tĩnh Thu cười tự mãn.
Giang Nam đi đến trước cửa nhà cô cả thì bắt gặp mẹ Triệu đang kéo Triệu Xuyên Trạch định chạy ra ngoài về, miệng không ngừng khuyên nhủ: “Nhà chúng ta sắp ăn cơm rồi, đợi ngày mai rồi hẵng đi!”
Rõ ràng là cậu nhóc muốn đi tìm mẹ mình.
Mẹ Triệu nhìn thấy Giang Nam trở về thì cười chào hỏi: “Giang Nam về rồi đấy à.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play