Khi Nguyễn Chi và những người khác đi ngang qua phòng triển lãm thì Tần Luật cũng vừa kiểm tra xong phòng triển lãm chuẩn bị đóng cửa. Lúc này đã đến giờ tan sở, Tần Luật theo thói quen lấy điện thoại ra lướt vòng bạn bè, liếc mắt đã nhìn thấy bức ảnh mới đăng của Nguyễn Chi.
Người tuyết nhỏ dễ thương đeo khăn quàng cổ đỏ tươi, nhãn cầu đen láy, đầu cắm một củ cà rốt làm mũi, nhặt hai cành cây khô làm tay. Trông rất đáng yêu.
Tần Luật đưa cho Lâm Thừa Yến bên cạnh xem: “A Yến, anh xem, chị dâu còn nặn người tuyết để chơi. Này, giống như một cô bé vậy.”
Lâm Thừa Yến cụp mắt nhìn lướt qua, không nhanh không chậm dời tầm mắt đi: "Cô ấy vốn cũng không lớn."
Tần Luật suy nghĩ một chút, đáp: "Cũng đúng, tuổi tác cũng nhỏ hơn chúng ta. Này, A Yến, anh nói xem sao đội trưởng lại may mắn như vậy, sao nhà em lại không định hôn cho em một người nhỉ?"
Lâm Thừa Yến không nói gì, chỉ nắm chặt tay.
Không chỉ là may mắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT