Nguyễn Chi quay lưng về phía cửa, đang cúi đầu bày đĩa, đột nhiên một cánh tay từ phía sau vươn ra ôm lấy eo cô, kéo cô vào lòng. Tiếng kêu kinh ngạc của cô còn mắc kẹt trong cổ họng thì mùi hương thanh mát của người đàn ông đã bao trùm lấy cô.
Mùi hương này cô rất quen thuộc, ngày nào họ cũng ôm nhau ngủ.
Cô ngẩn ra một lúc, theo bản năng gọi: “Hình Kinh Trì?”
Hình Kinh Trì "ừ" một tiếng, không buông tay, trực tiếp ôm cô đến ghế sofa. Động tác này khiến Nguyễn Chi thấy chột dạ, cơm cũng chưa ăn, trời cũng chưa tối mà đã muốn làm chuyện đó sao? Có phải hơi vội vàng quá không.
Nhưng lần này Nguyễn Chi đoán sai rồi, Hình Kinh Trì không có ý định làm chuyện đó.
Hình Kinh Trì đưa tay cởi tạp dề trên người cô, tiện tay ném sang một bên, vuốt ve khóe mắt cô. Lâu lắm, trán anh để lên trán cô, khẽ hỏi: "Sao lại về sớm thế? Bố đưa em về à?"
Nguyễn Chi chớp chớp mắt, không có gì tự tin nói: "Em tự về trước."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT