"Chi Chi, hồi nhỏ em... trông thế nào?"
Nguyễn Chi không cười nổi, dựa vào việc Hình Kinh Trì không nhìn thấy mặt cô, cũng không thấy chột dạ nữa, giả vờ thản nhiên đáp: "Tất nhiên là em đẹp nhất rồi."
Nghe Nguyễn Chi nói vậy, đôi mắt đen của Hình Kinh Trì ánh lên chút ý cười, anh rất phối hợp đáp: “Đương nhiên rồi.”
Nguyễn Chi suy nghĩ một chút, sợ hôm nay để lộ quá nhiều sơ hở khiến anh nghi ngờ, dù sao cô cũng biết chồng mình là người nhạy bén đến mức nào. Cô quay người đặt máy tính bảng sang một bên, tiến đến bên cổ Hình Kinh Trì cọ cọ, tiện miệng nói: "Đến lúc đó em sẽ tìm một cuốn album ảnh cho anh xem."
Nói thì nói vậy nhưng "đến lúc đó" là lúc nào thì không biết được.
Nguyễn Chi chuyển chủ đề, lại nói thêm vài câu với Hình Kinh Trì rồi hai người tắt đèn đi ngủ. Lần này Nguyễn Chi ngoan ngoãn gối đầu lên cánh tay Hình Kinh Trì, để yên hai tay, không dám cử động lung tung.
Vì sáng thứ Hai Hình Kinh Trì phải họp, Nguyễn Chi chỉ để anh đưa đến bến phà, tự mình đi phà qua. Đã lâu rồi cô không đi phà, chỉ tiếc hôm nay lại mưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT