Ánh mắt Hình Kinh Trì lướt qua chiếc vali mà Tạ Chiêu đang cầm, trong nháy mắt đã hiểu rõ Nguyễn Chi đang tính toán điều gì. Anh nhàn nhạt liếc nhìn Nguyễn Chi đang tỏ vẻ chột dạ, đưa tay về phía cô: "Đến đây."
Nguyễn Chi lặng lẽ đưa tay trái đặt vào lòng bàn tay người đàn ông, trong khoảnh khắc bị nắm chặt, cô nhanh chóng giải thích nhỏ: "Anh ấy đến mượn tranh của ông ngoại em, bức tranh ở nhà, đến lấy tranh thôi."
Hình Kinh Trì ngẩng đầu nhìn Tạ Chiêu, hai người nhìn nhau.
Tính ra thì hai người cũng đã sáu bảy năm không gặp. Sau khi Hình Kinh Trì đi Thành phố Bắc không lâu thì Tạ Chiêu đi du học nước ngoài, lúc anh đi thì Tạ Chiêu vẫn là một thiếu niên mười tám mười chín tuổi.
Tạ Chiêu cũng không ngờ rằng sau nhiều năm xa cách, cậu ta lại gặp lại Hình Kinh Trì theo cách này.
Mối quan hệ của cậu ta và Hình Kinh Trì không thể nói là tốt nhưng cũng không đến nỗi quá tệ, hồi còn trẻ thì sự phức tạp trong gia tộc không ảnh hưởng nhiều đến cậu ta, đến độ tuổi đó thì Hình Kinh Trì đã từ bỏ quyền thừa kế để đi học trường cảnh sát rồi. Giữa bọn họ vẫn luôn không có quan hệ cạnh tranh nhưng cũng không có nhiều tình cảm, chỉ là bề ngoài vẫn coi như ổn.
Tạ Chiêu lướt nhìn đôi tay đang nắm chặt của họ, nhàn nhạt cười một tiếng: "Lâu rồi không gặp, anh cả."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT